Buổi tối cả nhà đông đủ rõ ràng là sẽ có ít cơ hội cho gã hơn. Hạnh phúc, tự hào, phấn khích… bao nhiêu cảm xúc tuyệt vời hòa quyện với khoái cảm điên dại khiến Điền chỉ muốn hét lên thật to.
– Bạch… bạch… bạch… bạch… bạch…
– A… a… ư… a… a… ư…
Thủy càng ngày càng tăng tốc, việc phải chủ động khiến cho nàng hoàn toàn chìm đắm vào cuộc vui thể xác cháy bỏng. Em đã biết lót cái gối, nằm lên nắc một mình, tìm cảm giác khoái lạc. Nàng thầm nghỉ: « Chị Oanh coi vậy chứ sướng hơn mình, chị chỉ hơn mình có 2 tuổi mà nhà lại khấm khá hơn nhà mình nhiều, chị lại có độc nhất một đứa con gái, con Trâm, 13 tuổi mà nết na đàng hoàng, không như mình có đến 3 đứa con, ăn không ngồi rồi,dâm tặc nội việc chạy tiền đóng tiền học cũng đủ mệt rồi… »
Chờ một lúc nhưng vẫn không thấy ai ra mở cửa.